Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 1, 2015

Đừng yêu một đứa như Xử Nữ

Hình ảnh
Để cưa đỗ họ là một chuyện không hề dễ dàng hay đúng hơn là rất khó nhọc. Xử luôn khó gần, luôn lạnh lùng và dù bạn có tiếp xúc được với họ nhưng để biết chắc chắn được tình cảm mà Xử dành cho bạn thì thật khó. Đôi lúc ta vẫn thấy họ có những biểu hiện như thể là họ sẽ chấp nhận ta, nhưng đôi khi lại lạnh lùng đáng sợ. Tại sao đã biết tình cảm của ta rồi, Xử vẫn phớt lờ đi tất cả. Tại sao vẫn dường như tồn tại một khoảng cách giữa họ đối với ta, mà cứ cố khoảng lấp thì lại càng to ra? Xử nữ, một con người cẩn thận và cầu toàn. Và tình yêu cũng thế, để chấp nhận một người thì cần rất nhiều thời gian để chứng minh. Bản chất vốn lạnh lùng và đôi khi còn bị coi là chảnh là thử thách rất lớn cho những ai muốn chinh phục họ. Đặc biệt là sau khi tan vỡ, cơ hội để mở lòng để đón nhận một tình yêu mới với Xử lại càng ít đi. Nhiều Xử, lại đâm ra sợ yêu, sợ cái cảm giác mất đi những thứ từng là tất cả. Để rồi một nụ cười bạt bẽo trên môi và một lời từ chối thẳng thừng. Xử là thế đấy. Đừng

Hành trình của những ước mơ

Bác sĩ, giáo viên… - những ước mơ luôn ngập tràn trong trí óc non nớt của trẻ con. Ngày tôi tròn năm tuổi, cũng chỉ là trẻ con. Tôi đã chọn! Tôi chọn làm bác sĩ. Bởi, tôi thích thú với bộ đồ chơi bác sĩ bố vừa mua tặng. Cứ thế, bố mẹ say sưa nhìn tôi ngụp lặn trong những buổi khám, trò chuyện với những vật vô tri quanh mình. Chúng là những bệnh nhân thân quen nhất có thể hỗ trợ cho khao khát thực hiện công việc bác sĩ của tôi ngay lúc đó. Rồi ước mơ trở thành bác sĩ cũng nhanh chóng ngủ quên theo những tháng ngày tôi bước chân vào cấp một. Tiếp xúc với môi trường mới, cũng là lúc một ước mơ mới hình thành trong bộ óc non nớt của tôi. Ngày ấy, khi học mầm non, chúng tôi toàn chơi với chơi, không như lũ trẻ con bây giờ nhín giờ chơi để học chữ. Lần đầu ấy, cái lần đầu thật sự cầm một cây viết trên tay với tư thế sẵn sàng để viết, tôi không thể viết, mà chỉ là vẽ ra những con chữ xiêu vẹo trên hàng lối ngay thẳng của trang vở học trò. Nhìn mớ hỗn độn trong vở, bố lắc đầu, bảo: “Thế này

Chuyến xe lạc - Nguyễn Ngọc Thạch ~ Lương Vũ Minh Thy

Chuyến xe lạc Truyện ngắn: J&J (Jade & Joey) - Từ giây phút này, chúng ta dừng trò chơi tình yêu lại. Không cần lý do. Còn nếu anh vẫn muốn biết nguyên nhân, em sẽ nói thế này, em không còn là một con ngốc nữa. Joey nói vội vàng rồi quay lưng lại, bước thật nhanh để tránh ánh mắt ngạc nhiên của người mới vài phút trước đây còn là người yêu của mình. Hoang phí thời gian thế là đủ. Joey tự nhủ. Cái thứ tình yêu phù phiếm và điên cuồng. Joey cười. Thế nào nhỉ? Buồn, dĩ nhiên khi người ta chia tay một mối tình, người ta sẽ buồn. Thậm chí có người vật vã, có người đòi sống đòi chết để thể hiện rằng nỗi đau ta đang mang lớn đến nhường nào. Nhưng Joey buồn vì một lẽ khác. Vì, Joey không hề buồn. *** Càng về khuya, khí trời càng lạnh. Jade vẫn độc một chiếc áo thun cộc tay, sặc sỡ như mọi ngày Jade vẫn đội nắng, đội mưa đi khắp các nẻo đường. Với Jade, những con đường ở cái đất Sài Gòn này không còn xa lạ gì. Jade lướt trên chúng hằng ngày, như thể cuộc sống của Jade phụ