Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 5, 2012

F5 - refresh cuộc sống

Hình ảnh
Bạn cảm thấy cuộc sống mỗi ngày của mình thật nhàm chán, tẻ nhạt, giống như con tàu cứ chạy mãi trên một đường ray không bao giờ thay đổi. Sáng ngủ dậy đến công ty, chiều lại về nhà với bộn bề công việc đang chờ đón. Bạn thấy mọi thứ xung quanh thật vô vị. Sao không thử thay đổi để thấy cuộc sống tươi mới hơn. Thay đổi con đường đi Thay vì sáng nào cũng đi trên con đường quen thuộc đến độ nếu nhắm mắt bạn cũng đọc được biển hiệu ở bên trái đường, hay nhìn thấy người bán hàng ở cửa hệu gần ngã tư đèn xanh đèn đỏ. Bạn hãy bắt đầu một ngày mới với một ngã rẽ khác, một con đường mới hoàn toàn so với ngày hôm qua. Bạn đừng ngại con đường mới sẽ xa hơn thường ngày, hãy quan sát, bạn sẽ nhận ra mọi vật xung quanh đều mới mẻ, tươi vui. Và chắc chắn bạn sẽ nhận ra ý nghĩa của cuộc sống hơn. Tự cho phép mình dậy muộn hơn mọi khi Bạn sẽ nghĩ ngay trong đầu “Nếu dậy muộn sẽ không kịp để bắt đầu một ngày với biết bao công việc đang chờ đón”. Bạn đừng quá lo lắng. Thay vì mỗi ngày bạn th

Chiếc giày phải bên trong cánh cửa

Hình ảnh
Đàn ông nếu biết kỹ quá khứ của vợ thì đau đầu lắm. Còn đàn bà, nếu biết hơi nhiều về hiện tại của chồng thì đau tim lắm. 18 giờ, chị gọi điện thoại đến Công ty của chồng, chú bảo vệ nói rằng: "sếp vừa đi ăn tối ở nhà hàng". Linh tính cho chị biết đó là... nhà nàng chứ không phải nhà hàng. 20 giờ, sau khi cho các con ăn xong, chị phi xe máy đến nhà nàng. Ô tô của sếp đang đỗ ở trong sân. Linh tính đã không đánh lừa chị. Có cái gì đó rất nóng, trào lên nơi cuống họng nhưng chị đã kịp nuốt khan nó vào. Không ấn chuông, không đập cửa, cũng không gào thét, chị cởi chiếc giày bên chân phải của mình, treo vào phía trong cánh cửa sắt rồi phóng xe về nhà, giúp các con ôn bài. Gần 23 giờ đêm, sếp mới chỉnh trang lại y phục, chải lại mái tóc bị vò rối bù và ra về. Nàng ra mở cửa cho sếp trong bộ váy áo ngủ mỏng tang đầy quyến rũ và giật mình khi nhìn thấy một chiếc giày treo trong khung cửa sắt. “Sao lại có một chiếc giày ở đây? Một chiếc giày chân phải rất đẹp”. “Thô

Lý trý hãy cứ làm việc của lý trí, còn trái tim chỉ để tận hưởng cảm xúc thôi!

Hình ảnh
Ngày hôm qua trôi đi xa vào dĩ vãng, có nhớ đến cồn cào vẫn chỉ như là ngước lên bầu trời cố đếm những ngôi sao. Càng cố đếm càng lẫn lộn, những hình ảnh quá khứ cũng đến rồi đi như một cơn gió thoảng qua, thời gian trong đầu không giống như timeline facebook, trật tự và rõ ràng…Trong đầu, thời gian xếp theo thứ tự yêu nhiều, yêu ít, đau nhiều, đau ít và nhớ nhiều, nhớ ít… Xa xôi lắm, ở một góc nào đó của những con số 1010110011 trong bộ não, tôi nhớ đến lần mình khóc vì bất lực trước những con số rối rắm, những hình vẽ đầy phức tạp khi ôn thi đại học. Nhớ đến lần ôm bàn tay mỏi nhừ mỗi lần đi học văn chuyên, rồi về nằm ngủ đến sáng mới chịu dậy tắm rửa và chuẩn bị đi học… Trí nhớ có lúc làm con tim rung lên đầy sợ hãi và đập mạnh mẽ những nhịp khắc khoải. Nhớ đến bó hoa chỉ có duy nhất 1 bông hồng Đà lạt ở giữa nổi bật trên những bông hoa trắng trắng xíu xiu…Nhớ tình yêu học trò đầy lãng mạn, hi vọng và những chờ mong. Rồi lần ta chờ người không đến nữa. Nhớ lần đạp xe như

Cám ơn bình yên

Hình ảnh
Bình yên… khi vừa cảm nghiệm những cuộc đời tua nhanh qua ta. Dù ở một nơi nào đó trên thế giới; nói một thứ tiếng lạ hoắc, màu da, ngoại hình khác hoàn toàn với ta, nhưng họ cũng có một cuộc sống như ta vậy. Ta được đau với nỗi đau thường trực âm thầm trong con tim họ, cười với một chút hạnh phúc ít ỏi đong chưa đầy bàn tay. Ta cùng họ trải nghiệm, trải nghiệm kí ức, hiện tại và tương lai để rồi tự hỏi ta đang đứng ở đâu? Cuộc sống đó rõ ràng khó khăn, dằn vặt và quếnh quáng hơn cuộc đời ta nhiều lắm.  Cho đến khi ta thấy họ đã dũng cảm bước đi như thế nào, ta thấy bình yên thay, ta bình yên vì ta đã tìm thấy một mẩu can đảm hiếm hoi để bước tiếp cuộc hành trình chông gai của mình. Nụ cười lặng thầm giao nhau, giữa thế giới thực và ảo, giữa một chút của hư vô tưởng tượng và thực tại con người ta vậy. Bình yên… khi ta được ru mình trong không gian tĩnh mịch của đêm khuya. Ta nghe đêm ru ta ngủ, nuôi những giấc mơ trong ta ngày càng lớn dậy. Đêm của bình yên, của sự nghỉ ng

Hạnh phúc luôn bên bạn

Hình ảnh
Chỉ cần bạn dang tay đón nó mà thôi… Nếu một ngày… Trước cuộc đời bạn thấy mình nhỏ bé… Hãy dừng chân để xem bầu trời rộng đến nhường nào, đôi chân bạn có thể bước đến những đâu và bạn nên dừng chân ở đâu trên chặng đường dài gian khổ để tìm chút bình yên cho riêng mình. Nếu một ngày… Bạn cảm thấy mình đơn độc… Hãy biết kiên nhẫn chờ đợi và biến nỗi cô độc của chính mình trở thành sức mạnh để trở nên mạnh mẽ hơn. Đừng níu vội bàn tay ai đó chìa ra cho mình, bởi vì nếu bàn tay đó không đủ mạnh, có thể bạn sẽ kéo người đó vào nỗi bất hạnh như chính bạn. Nếu một ngày… Bạn thấy con đường mình đi đang chia thành nhiều ngả… Hãy bình tĩnh và sáng suốt để lựa chọn cho mình một con đường đúng đắn nhất. Hãy luôn nhớ rằng, con đường hạnh phúc nhất là con đường của chính bạn lựa chọn. Nếu một ngày… Trước người ấy, bạn thấy mình thấp kém… Hãy đặt bàn tay lên trái tim mình để xem nó lớn đến chừng nào. Trong tình yêu không có chỗ cho sự so đo, tính toán, không có khoảng cách của người giàu v

Câu chuyện của cây bút chì

Hình ảnh
Khi ra đời, một cây bút chì luôn thắc mắc rằng cuộc sống bên ngoài xưởng làm bút chì sẽ ra sao bởi thỉnh thoảng nó nghe những người thợ nói chuyện với nhau. Bút chì băn khoăn mãi, anh em của nó cũng không biết gì hơn. Cuối cùng, trước hôm được mang đến các cửa hàng, bút chì hỏi người thợ làm bút rằng nó và anh em nó sẽ ra sao ở bên ngoài cuộc sống rộng lớn kia. Người thợ làm bút mỉm cười. Ông nói: - Có năm điều cháu và các anh em của cháu nên nhớ khi bắt đầu cuộc sống. Nếu cháu nhớ và làm được thì cháu sẽ trở thành cây bút chì tốt nhất. Thứ nhất: cháu có thể làm được những điều kì diệu nhất nếu cháu nằm trong bàn tay một người nào đó và giúp họ làm việc. Thứ hai: cháu sẽ cảm thấy đau đớn mỗi khi bị gọt, nhưng phải như thế cháu mới tốt hơn và có thể tiếp tục cuộc sống của mình. Thứ ba: nếu cháu viết sai một lỗi, cháu hãy nhớ để sữa lại là được. Thứ tư: điều quan trọng nhất đối với cháu và những người dùng cháu không phải là nước sơn bên ngoài cháu, mà là những gì bên trong cháu