Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 6, 2014

Người lớn và hành trình đến với sự cô đơn

Hình ảnh
Bởi vì càng lớn, thời gian đi vào giấc ngủ càng kéo dài, có những lúc trắng đêm chẳng thể tự ru mình vào giấc ngủ, nhìn list bạn bè online sáng trưng trên facebook mới chợt thở dài. Có những người cũng cô đơn như thế thôi... Nếu như cô đơn là một điều gì đáng sợ lắm mà bất cứ ai đều trốn chạy hoặc tìm cách khước từ, vậy thì con người ta làm cách nào để đối diện với sự thật rằng, càng lớn lên, càng trưởng thành, khoảng cách với cô đơn càng thu hẹp dần? “Tại sao chúng ta lại cô đơn? Chúng ta không cô đơn!”, có chăng rất nhiều người vẫn hoài nghi và phủ nhận một mực như vậy. Nhưng bất giác một lúc nào đó chợt nhận ra, kỳ thực là chúng ta đang cô đơn quá đỗi. Đó là thi thoảng khi chúng ta kéo trượt dọc danh bạ điện thoại, nhưng kéo đi kéo lại mấy lần chẳng tìm được một cái tên để nhấn gọi, hoặc đơn giản là gửi đi một tin nhắn tâm sự vu vơ cho đỡ buồn. Những cái hẹn muốn đi đâu đó có sẵn trong đầu nhưng chẳng thể tìm đối tượng. Bỗng thấy đất trời dài rộng, còn trái tim thì trống vắng vô cùn

Đừng bao giờ than thở!

Hình ảnh
Bạn than thở: “Mình quá bận rộn để có thời gian ngồi tâm sự cùng mẹ!”. Vì lượng thời gian đáng lẽ phải dành cho mẹ, cho gia đình, bạn đã tiêu tốn vào game, vào Yahoo, Facebook rồi còn đâu. Bạn than thở: “Một ngày thật ngắn ngủi, mình chẳng làm được việc gì cả!”. Vì bạn đâu biết cách sắp xếp thời gian biểu một cách khoa học. Vì bạn vẫn có thời gian ngủ nướng đến tận trưa vào dịp cuối tuần, ngấu nghiến cuốn truyện tranh cả buổi tối. Bạn than thở: “Mình thật bất tài, vô dụng, mình chẳng bao giờ hoàn thành những gì mình muốn!”. Vì bạn chưa tin tưởng vào bản thân mình, vì những cố gắng của bạn chưa đủ để chạm tới thành công. Bạn than thở: “Mình chẳng may mắn tẹo nào!”. Vì đối với bạn, may mắn là một điều gì đó cực to tát chứ không đơn giản là có một gia đình ấm cúng với những đứa em ngoan, được đến trường, được đi chơi cùng nhóm bạn thân,... Bạn than thở: “Sao ai cũng ghét mình, cũng xa lánh mình?”. Vì những gì bạn làm, bạn thể hiện chỉ để thỏa mãn ham muốn của bản thân mình thôi, bạn đâu đ

Bao nhiêu cho một phép màu?

Hình ảnh
Bạn đã bao giờ nhìn thấy nụ cười của một cô bé bị ung thư não và ước mơ nhanh khỏi bệnh để được cắp sách trường ? Bạn đã bao giờ nghe về ước mơ của một chú bé tật nguyền được chạy nhảy trên đôi chân của mình, được chơi đùa cùng bạn bè đồng trang lứa, được đạp xe tới trường và bước đi như bao người bình thường khác? Đã bao giờ bạn hỏi ước mơ của một cô bé khiếm thị, ước mơ của em là một lần được nhìn thấy ánh mặt trời, nhìn thấy nắng ấm, nhìn thấy màu xanh của bầu trời rộng lớn của biển cả rộng bao la. Bạn đã bao giờ trú mưa cùng cô bé bán bánh mì và nhìn vào đôi mắt đầy tha thiết của em: “Em có mơ ước gì không?” – Có thể ước mơ của em chỉ là trời hết mưa để bánh không bị ướt, tối nay bán hết bánh được về nhà sớm với mẹ. Ngày bé tôi được bà kể cho nghe câu truyện về một cô bé tám tuổi có một đứa em trai nhỏ. Cô bé chỉ hiểu rằng em mình đang bị bệnh rất nặng và gia đình cô không còn tiền. Chỉ khi có một cuộc phẫu thuật rất tốn kém mới cứu sống được em trai cô bé nhưng gia đình cô bé thì

Đừng bao giờ ngã giá với yêu thương!

Hình ảnh
Không ai muốn trong cuộc đời mình phải cắn răng để nuôi vào lòng những nuối tiếc. Thế nên, đừng để yêu thương như nắm cát trôi qua kẽ tay hững hờ… Đừng bao giờ định giá và kì kèo để được yêu thương. Hạnh phúc không phải thứ bạn phải chìa tay xin, nếu họ thật lòng yêu, thì bằng mọi cách họ sẽ cho bạn được hạnh phúc! Không có ai van nài người khác để mình được vui, thứ cảm giác dành được lúc đó có chăng cũng là tự thương hại chính mình. Đừng bao giờ mang nước mắt để so sánh những nỗi buồn của nhau. Có thước đo hoàn hảo nào cho những vết thương lòng sâu hoắm? Đừng nghĩ chỉ mỗi mình buồn mà người ta không hề hụt hẫng. Đừng nghĩ chỉ mỗi nước mắt mình biết đắng, phía sau đó còn là tổn thương chất chồng của một người khác mà họ không hề nói ra. Đừng bao giờ ngã giá với yêu thương! Hãy học cách đặt cảm giác không phải của chính mình vào đôi mắt của bản thân, để cảm thông và hiểu cho nhau thêm đôi chút. Một câu xin lỗi trước dù biết mình chẳng làm sai, một tí chút nhún nhường trong lòng tự trọn

Bài học từ loài kiến bé nhỏ

Hình ảnh
Thứ nhất, Kiến không bỏ cuộc. Đó là một triết lý đơn giản nhưng rất hữu hiệu. Nếu một con kiến đang đi về một hướng nào đó, và chúng ta tìm cách chặn đường chúng, Kiến sẽ tức thì tìm cho mình một con đường khác. Chúng trèo qua chướng ngại, chui xuống dưới hoặc chui vòng sang bên hông. Chúng không ngừng tìm kiếm một giải pháp khác để vượt qua chướng ngại vật phía trước. Quả là một triết lý gọn gàng và đơn giản: không ngừng tìm kiếm hết cách này đến cách khác để tiến đến mục tiêu mà chúng ta nhắm tới. Thứ hai, Kiến luôn chuẩn bị cho mùa đông trong suốt mùa hè. Đó là một góc nhìn nhận quan trọng. Bạn không thể quá ngây ngô tin rằng nắng ấm sẽ kéo dài mãi mãi. Vì vậy Kiến làm việc chăm chỉ để tích lũy thức ăn cho mùa đông trong mùa hè. Một lời khuyên từ xa xưa đã dạy: “Đừng xây nhà trên cát vào mùa hè!” Tại sao chúng ta lại cần lời khuyên này? Đơn giản là vì chúng ta cần tiên liệu trước. Trong mùa hè nắng ấm, bạn phải tiên liệu được giá lạnh và mưa bão mùa đông! Thứ ba, Kiến luôn tin vào m

Hãy tự nhắc mình

Hình ảnh
Đừng vì cô đơn mà chọn đại một người để yêu. Thật chẳng công bằng cho cả hai và cũng thiếu trách nhiệm. Hãy tìm một người bạn tri kỷ chứ không phải người yêu. Nếu nhắn tin cho người ta mà lâu không thấy người ta trả lời, đừng nhắn nữa, không có sự chờ đợi thấp hèn đến thế. Nếu mà có thể không hút thuốc thì đừng hút, có thể không uống rượu thì đừng uống. Đây là những hành vi hủy diệt bản thân, nếu là vì ai đó mà làm vậy thì rõ ràng mình là đứa ngốc xít những người thật sự yêu mình sẽ không làm mình đau. Nếu không có ai bên cạnh, hãy thử một mình nghe nhạc, đọc sách, chơi game, xem phim, viết blog, viết nhật ký... Hãy tập quen dần với bản thân mình. Bắt đầu từ bây giờ, phải thông minh một chút, đừng bao giờ hỏi người khác có nhớ mình không, có yêu mình không? Nếu người ta nhớ và yêu mình thì người ta khắc sẽ nói... những lời này mà thốt ra từ miệng mình thì người ta sẽ trở nên kiêu ngạo và không quan tâm. Không nên quá quan trọng hóa một số người hoặc một số việc, hãy để tất cả thuận the

Một người bình thường là đủ rồi

Hình ảnh
Chẳng cần phải là một thế lực cao siêu nào, chúng ta đều có thể là thiên thần của một ai đó. Một bà cụ nặng nhọc lê bước trên phố. Bà cụ đi chân đất. Trên tuyết. Một đôi trẻ, tay xách lỉnh kỉnh những túi to - vừa nói chuyện vừa cười đến nỗi không để ý thấy bà cụ. Một người mẹ dẫn hai đứa con nhỏ tới nhà bà ngoại. Họ quá vội nên cũng không để ý. Một viên chức ôm một chồng sách đi qua, mải suy nghĩ nên cũng không để ý. Bà cụ dùng cả hai tay để khép vạt áo đứt hết khuy, rồi dừng lại, nép vào một góc ở bến xe buýt. Một quý ông ăn mặc lịch lãm cũng đứng đợi xe buýt. Ông cố đứng tránh xa bà cụ một chút. Tất nhiên là bà già rồi, chẳng làm hại được ai, nhưng nhỡ bà ấy bị bệnh lây nhiễm thì sao… Một cô gái cũng đứng đợi xe buýt. Cô liên tục liếc xuống chân bà cụ, nhưng cũng không nói gì. Xe buýt tới và bà cụ nặng nhọc bước lên xe. Bà ngồi trên chiếc ghế ngay sau người lái xe. Quý ông và cô gái vội vã chạy xuống cuối xe ngồi. Người lái xe liếc nhìn bà cụ và nghĩ: “Mình không thích phải nhìn thấy

Thất bại không có nghĩa là cúi đầu

Hình ảnh
Em gái yêu quý! Những ngày qua, chị gái đón nhận rất nhiều tin mừng đỗ Đại học với số điểm khá cao. Nhưng... không phải là của Còi, mà là từ những em của bạn bè chị. Vui mừng cho bạn, nhưng chị không tránh khỏi nỗi tủi thân và buồn phiền. Chị không thất vọng, không hoảng hốt, không trách móc em gái. Chị bình thản đón nhận tin trượt Đại học của em, trong lòng đau xót nhưng trên hết là sự lo lắng cho tinh thần của em. Em gái bé nhỏ và yếu ớt, chị không biết rồi em có vượt qua được cú sốc này mà đứng dậy được không? Hơn hết, chị thương và lo cho Còi lắm. Những cố gắng và quyết tâm của em đã vỡ vụn, tan tác từ cái giây phút điểm thi được thông báo. Và, ngay cả bây giờ đây, khi ngồi gõ những dòng tâm sự này, chị cũng đã phải cố dằn xuống những cảm xúc, giận và thương... Chị biết ngay hôm đầu tiên chị về, em khóc ngay cạnh chị. Chị tỉnh dậy vào lúc nửa đêm, bố mẹ cãi nhau, bố ngủ ghế ngoài, còn em khóc ngay cạnh chị. Chị không biết, mình mà tỉnh dậy thì làm gì lúc ấy, vì chính chị cũng sợ, c

Chấp nhận buông tay

Hình ảnh
“I cannot go to the ocean I cannot drive the streets at night I cannot wake up in the morning Without you on my mind So you're gone and I'm haunted And I bet you are just fine…” Cái giai điệu da diết ấy cứ bám riết lấy trái tim đang rỉ máu của cô… Giờ đây, nơi trái tim ấy, nỗi hận, nỗi nhớ, nỗi yêu, nỗi tủi hờn cứ ngân ngấn theo từng giọt nước mắt tuôn ra… 7 tháng trước… Có rất nhiều cách để bắt đầu tình yêu… Ngày đầu tiên đi làm, trời đổ mưa, đường đông như kiến. Cái quần tây trắng của cô lấm tấm vết bùn, thành quả của việc bon chen cho kịp giờ… Sếp tổng giới thiệu với cô rằng: Đây là sếp trực tiếp của em”. Cô chẳng biết nên vui hay buồn, thôi âu là cái duyên, làm việc với sếp nam chắc sẽ thoải mái hơn với các sư tỉ. Chẳng biết cô là sếp, hay anh là sếp. Ai đời sếp lại phải đi xin nick cô để add facebook. Ai đời sếp mà lại côi: “Em ơi anh chợt nhớ ra chiều nay mình có họp, mà anh chưa có số điện thoại của em, cho anh xin để có gì còn gọi em”… Vậy đó, cô và anh bước vào cuộc đờ

Dặn lòng mình thôi thổn thức

Hình ảnh
Người ta nói không nên tiếc nuối những điều đã qua… Bởi có tiếc cũng đâu có thay đổi được gì… Một giây đi qua đều nhanh chóng được gói gọn vào trong 2 từ “quá khứ”, đâu có buộc vào để cất đi đợi khi nào thiếu thời gian thì mang ra dùng dần? Ừ, em đâu có tiếc… Chỉ là em buồn, và buồn quá bởi niềm tin nơi em đặt vào không đúng chỗ mà thôi… Dũng cảm lên nhé, để một ngày nào đó, nơi này, con người ấy, chỉ còn là món quà vô giá của nỗi nhớ không tên... Anh ơi, anh đang đọc cái này, đúng không? Em viết những dòng này, để anh biết là em chưa quên anh đâu. Nên nếu như thấy em vẫn cứ vui vẻ khi chúng mình không còn được như xưa thì anh cũng đừng trách em nhé. Sống vui vẻ là một chuyện, còn tình cảm của chúng ta dành cho nhau, lại là chuyện khác mà… Anh à, em đã từng là một nửa của anh, là trái tim đã từng đi qua một người và cùng nhau thổn thức trong suốt một mùa dài đằng đẵng của thương, của nhớ... Chia tay anh, rời xa những điều đã từng là thân thuộc, em chẳng sợ buồn đâu, em giỏi giả vờ lắm,

Hãy kiên nhẫn! Yêu thương sẽ đến!

Hình ảnh
Cuộc sống này không bằng phẳng cũng không quá gồ ghề như bạn nghĩ đâu nhé... ... Đơn giản chúng ta tận hưởng cuộc sống này thế nào mà thôi. Bạn đã đủ kiên nhẫn để đạt được nhưng điều bạn muốn hay đủ kiên nhẫn để cố gắng làm vui lòng ai đó chưa? Kiên nhẫn như một lời giải đáp cho những thành công lâu dài… Bạn đã bao giờ đủ kiên nhẫn khi ngồi nhà nghe lời dặn dò hay lời tâm sự của bố mẹ hàng giờ chưa? Thay vì việc ấy bạn lại sẵn sàng ngồi hàng giờ trước máy tính đợi với dòng chữ "loading" bộ phim có diễn viên đẹp trai mà bạn thần tượng bấy lâu. Bạn đã bao giờ đủ kiên nhẫn nghe lời giải thích của ai đó khi họ đã nhận ra sai lầm thay vì quay mặt đi và trách móc họ? Tại sao lại không tạo cho họ cơ hội hay chính bạn đã không tạo cho trái tim mình đón nhận những yêu thương? Những bức tranh tâm hồn bạn vẫn còn thiếu nét hãy lấp đầy nó bằng sự kiên nhẫn chờ đợi và đón nhận yêu thương bạn nhé. Bạn đã bao giờ đủ kiên nhẫn làm xong một bài toán khó hay kiên nhẫn vẽ xong bức tranh còn đan

Hạnh phúc nằm trên từng chặng đường đi

Hình ảnh
Trưởng thành là quá trình trải nghiệm trong suốt quãng thời gian chúng ta sống. Ẩn dưới vẻ bề ngoài mạnh mẽ có thể là một tâm hồn yếu đuối, nhạy cảm muốn được quan tâm, chia sẻ và yêu thương. Bất cứ nỗi đau nào cũng có thể được xoa dịu bằng thời gian và tình yêu chân thành. Bằng ý chí và dũng khí, bạn sẽ vượt qua những khó khăn, thử thách của cuộc sống. Nếu trải tim bạn chứa đầy những điều thù hận, cay đắng thì sẽ không còn chỗ dành cho sự thanh thản tâm hồn, tình thương yêu và hạnh phúc cuộc sống nữa. Mọi người đều mong đến cuối chặng đường để cảm nhận vinh quang, nhưng hạnh phúc chỉ thực sự tìm thấy trên từng chặng đường đi. Đừng quá nuông chiều bản thân. Nếu bạn không kiềm chế được chính mình thì bạn sẽ có khuynh hướng lệ thuộc vào những thói quen và cảm xúc của mình. Hãy nhớ rằng bên cạnh một người bạn chân tình, bạn có thể làm tất cả hoặc không làm gì hết, nhưng chắc chắn bạn sẽ có được những phút giây đáng nhớ nhất – những phút giây sống thật với lòng mình. Đôi khi bạn cũng phải

Thành công thì thế nào, thất bại thì đã sao?

Hình ảnh
Tôi có một anh bạn, sau khi biết mình thi trượt đại học, đã tự tử. Tất cả mọi người thân bên cạnh, cả bạn bè thầy cô đều bàng hoàng. Căn bản không phải vì bởi anh ấy kém cỏi, mà bởi vì anh ấy chịu thua bản thân mình, chịu thua cả những vấp váp đầu đời, chịu thua cả những ánh mắt từ những người khác. Khi đó, thất bại đã chi phối toàn bộ sinh mệnh. Và thành công đột nhiên chính là điều quyết định việc con người ta có thể sống, còn thất bại lại khiến người ta mất dần lý do để sống. Những nỗi lo ngại về thất bại và thành công lớn dần, để rồi có những cái chết như thế! Người ta vẫn băn khoăn mọi nỗi thành công hoặc thất bại trong cuộc đời mình. Có người lấy đó làm thành tích, cũng có người lấy đó làm niềm vui, có người lấy đó để tự mãn, cũng có người coi đó chỉ là những niềm vui nhỏ nhặt, để nó không ảnh hưởng quá nhiều đến cuộc sống. Thật ra, thành công hay thất bại chỉ là một phần nhỏ của cuộc sống, chứ không phải giữ vai trò quyết định toàn bộ cuộc sống. Có biết bao thứ quan trọng hơn, c

Độc thân kiêu hãnh đi!

Hình ảnh
Tối thứ Bảy bạn nằm nhà xem phim? Valentine mua chocolate về tự nhấm nháp? Ngày lễ tay chẳng cầm hoa, túi cũng không mang quà. Buổi tối, nếu ra đường, cũng chỉ để tụ tập cùng hội bạn đang chờ mũi tên từ thần Cupid, rồi ghen tị với những đôi yêu nhau. Ừ, bạn độc thân! Mà độc thân, có gì to tát lắm đâu? Miễn là không cô độc, miễn là vẫn được yêu thương. Miễn là lúc buồn có người để gọi đi café, lúc vui có nơi để cùng cười, cùng hét, lúc muốn nhấm nháp cô đơn thì chẳng cần đi đâu cả. Một mình mà! Ừ nhỉ, thì có sao đâu nếu vẫn còn độc thân? Có thể, lúc ra ngoài sẽ chẳng ai nhắc nhở quan tâm, cũng chẳng ai dặn dò, ngó ngang ngó dọc, nhưng được thoải mái phóng xe đến những nơi mình muốn, được lang thang bất kể mọi nơi, được ngồi sau xe bất kì ai và kết bạn với những người mình thích. Đấy, có sao đâu? Có thể, mùa đông không có người dặn phải quàng khăn, trời mưa không có ai đưa ô đến cả. Lúc ốm đau cũng nén tủi thân tự mua thuốc uống, những lúc mệt lòng cũng tự học cách đứng lên. Ừ thì, cũng

Những điều con gái chẳng bao giờ nói ra nhưng lại muốn bạn hiểu

Hình ảnh
Bạn sắp hoặc đang ở trong một mối quan hệ? Vậy đã bao giờ bạn chú ý đến những lúc mà dường như mọi việc bạn làm đều có thể khiến nàng nổi cáu. Bạn chẳng hề cố ý như vậy nhưng dường như, những thứ diễn ra trong cái đầu xinh xắn của phái đẹp luôn phức tạp còn hơn cả một cuộc thế chiến. Vậy thì đây chính là lúc để một anh chàng học cách trở thành một người đàn ông, bớt nghĩ xem tại sao nàng lại cáu giận vô cớ vậy và học cách nhạy cảm, tinh tế một chút đi thôi. Những điều nàng thật sự muốn, nàng sẽ không bao giờ nói với bạn đâu, hãy luôn chuẩn bị tinh thần là vậy. 1. Đừng cố gây sự chú ý quá đà Nhiều anh chàng mới đi chơi với cô gái mình thích, hay thậm chí là những anh chàng đã có người yêu, thường xuyên rơi vào tình trạng thích thể hiện trước mắt nàng. Chửi thề một chút, khoe nắm đấm một cách vô tội vạ, tin tôi đi, điều đó không làm bạn đàn ông hơn một chút nào trong mắt nàng đâu, thậm chí là ngược lại. Đấy là nghiêm trọng nhất, còn dễ chấp nhận hơn là việc bạn cố thể hiện mình là một ng

Người cho tôi ngày nắng giữa mùa mưa

Hình ảnh
20 tuổi. Uyên hoàn toàn có thể tự hào về nhan sắc, cuộc sống, và gia đình khá giả của mình. Nhưng điều duy nhất cô cảm thấy không thoải mái là đến tận giờ vẫn chưa có nổi một mảnh tình vắt vai. Không phải vì các yêu cầu cao vút về ngoại hình hay những chiếc xe đắt đỏ, mà có lẽ là do tính cách hơi “khác người” và câu hỏi ẩn dụ khó nhằn của cô với những chàng trai ngỏ lời. Đêm Noel Tùng sánh vai bước đi cùng Uyên trên vỉa hè, ngoài khu trung tâm thương mại. - Em – Tùng cất lời, cậu đưa tay nắm lấy cô – Làm bạn gái của anh nhé! Uyên không nhìn cậu, cô trầm ngâm: - Anh sẽ cho em những gì? Tùng mỉm cười đầy tự tin, cậu tin chắc mình đã nắm được suy nghĩ và những điều cô gái xinh đẹp này muốn. - Bất cứ thứ gì, kể cả nó. Cậu đưa tay chỉ vào chiếc xe ô tô đỗ góc đường, một chiếc Lexus LFA mới cứng đáng giá cả gia tài. Uyên khẽ liếc rồi quay sang Tùng, cười khẩy: - Cảm ơn, anh nghĩ với tôi vậy là đủ rồi sao? Cô giật tay ra khỏi tay Tùng, rồi thản nhiên bắt taxi đi mất, bỏ mặc chàng công tử giàu

Chỉ cần anh nói: Anh yêu em

Hình ảnh
Mỗi lần em chun mũi hỏi anh: “Anh! Anh có yêu em không?” Anh vuốt vuốt tóc em và nhẹ nhàng trả lời: “Có!” Em hài lòng và ôm anh thật chặt. Em có đọc được trong một cuốn tiểu thuyết những dòng như thế này: “Anh yêu em không?” - Đây là câu hỏi ngu xuẩn nhất thế gian, cũng là câu hỏi mà phụ nữ trên toàn thế giới thích tra hỏi nhất, đàn ông thường chê phụ nữ lãng nhách, thực ra phụ nữ cũng biết câu hỏi này là ngốc nghếch, nhưng họ vẫn muốn tìm đáp án hết lần này đến lần khác. Vì sao? Bởi vì mỗi người một suy nghĩ, bởi vì phụ nữ rất quan tâm, bởi vì họ không tìm thấy đủ cảm giác an toàn mà trái tim khác đem lại cho họ. Mặc dù câu trả lời mà người đàn ông đưa ra phần lớn đều hư vô, nhưng họ cần khoảnh khắc an ủi đó. Anh à, em luôn muốn có được cảm giác an toàn khi ở bên anh… Nhưng những gì em cảm nhận được cứ giống như một chiếc bóng đèn chuẩn bị cháy vì hết tuổi thọ. Cứ nháy chớp liên hồi… Khi thì sáng, khi lại chập chờn, rồi đến một lúc nào đó sẽ lóe lên một cái chói lóa rồi tắt hẳn… Hạnh

Những lý do làm gái độc thân sướng hơn có chồng

Hình ảnh
Người phụ nữ hiện đại ngày có xu hướng lập gia đình muộn, họ trân trọng tuổi thanh xuân và muốn tự do thực hiện những điều mình thích. Và bên dưới là những lý do mà phụ nữ thích độc thân, yêu tự do. 1. Khi ta không chồng, ta sẽ thoát khỏi mẹ chồng, nỗi ám ảnh của mọi cô gái trước giờ kết hôn. 2. Khi ta không chồng, ta sẽ chẳng phải hỏi ai: “Sao giờ này mới về?” Ta cũng không phải gào lên với ai: “Anh đi với con nào?”. Ta cũng không phải đay nghiến ai: “còn vác xác về được à, sao không ở ngoài đó luôn đi”. 3. Khi ta không chồng, ta khỏi phải hét lên: “Sao phòng tắm lại lênh láng nước thế này? Sao trên bàn lại đầy tàn thuốc lá thế này? Trời ơi, tôi có phải là con ở đâu!”. 4. Khi ta không chồng, ta khỏi hộc tốc chạy về nhà nấu cơm buổi trưa và buổi tối, khỏi phải nghe những tiếng rên rỉ: “lại thịt kho à? Cô không biết gì hơn thịt kho sao?” hoặc những tiếng gầm gừ: “thôi, cô nấu thì cô tự ăn đi, để tôi ra ngoài ăn cho nhiễm độc”. 5. Khi ta không chồng, ta thoát khỏi cảnh bất thình lình gặp

Đừng bao giờ hối tiếc vì đã yêu

Hình ảnh
Em yêu anh hơn cả chính bản thân mình để rồi tim đau đến mức không thốt ra lời, đành cứ câm lặng bước đi trong nỗi cô đơn trên đường hoang vắng. Em đã yêu anh bằng tất cả sự chân thành để rồi nhận ra mình đã bị phản bội. Anh bước đi về phía một người mới. Em đứng đó nhìn theo, lòng quặn thắt. Nỗi nhớ quẩn quanh, gần đấy mà cũng xa thật đấy. Em đã yêu anh bằng cả trái tim mình, để rồi chìm đắm trong những giấc mơ đêm không khi nào trọn vẹn. Nỗi đau còn đó, hồi ức còn đó, nhưng anh thì đã rời xa. Em đã hơn một lần, nghĩ về tình yêu của chúng ta, với nhiều thật nhiều những nuối tiếc và oán hận như thế. Nhưng khi đã dần quen với sự trống vắng, với lan can lộng gió không có anh đứng cạnh, với vất vả hằng ngày chẳng có anh sẻ chia, em hiểu rằng có thể đoạn đường ta đi với nhau chỉ dài chừng ấy. Không hiểu sao lại cảm thấy nhẹ lòng. Em nhìn lại những gì ta đã có, kỉ niệm ngọt ngào, nồng ấm xa xôi, chợt thấy nhớ và biết mình cần phải trân trọng nó. Ngay cả khi đã rời xa. Cần phải trân trọng mộ

Đã từng có một người ở đó, và đợi tôi

Hình ảnh
Nơi đó là ở đâu, tôi cũng không nhớ rõ… Hình như là một chốn rất xa, ở một thời điểm rất xa, nơi mà mãi mãi thời gian không quay lại, nơi mà những người dù có thương nhau đến mấy cũng chẳng thể gặp lại nhau. Đã từng có một người ở đó, và nói sẽ yêu tôi dài lâu… Tôi cũng đã yêu người, bằng tất cả những gì tôi có. Bằng bồng bột, và bằng hết thảy những niềm tin. Tôi đã yêu người bằng hết những nồng nhiệt của một trái tim còn trẻ, đã yêu người bằng hết những chông chênh, những khờ dại và hết cả những nỗi đau. Đã từng có một người ở đó, chìa bàn tay và kéo tôi đi… Tôi đã được đưa qua vẹn tròn một đoạn đường thương nhớ. Đã được thấy yêu thương ngập đầy trong mỗi nhịp thở, đã thấy được lòng mình tràn những an yên… Đã thấy được hơi ấm của một cái nắm tay, và biết thèm một cái ôm từ phía sau thật chặt… Đã biết được thế nào là dựa vào vai nhau để cùng mạnh mẽ, đã biết được thế nào là khoảng lặng giữa những đôi mắt chỉ biết nhìn nhau. Đã từng có một người ở đó, hứa rằng sẽ chỉ ở đó thôi… Là sẽ ở