Hai Thiên Thần
Hai thiên thần trên đường đi chu du đây đó đã dừng lại xin tá túc qua đêm tại một gia đình giàu có. Họ không những không cho hai Thiên Thần một căn phòng tử tế, trái lại, họ đã để hai Thiên Thần nghỉ dưới tầng hầm lạnh lẽo, tăm tối.
Khi đặt lưng xuống nền nhà thô ráp, Thiên Thần lớn tuổi nhìn thấy một lỗ hổng trên tường. Ông ngồi dậy vá nó lại. Thiên thần bé nhỏ thắc mắc hỏi tại sao ông phải làm như vậy. Ông mỉm cười trả lời: “Sự việc không phải lúc nào cũng như những gì ta nhìn thấy”.
Đêm hôm sau họ đến trọ tại một gia đình nông dân nghèo khổ. Sau khi chia sẻ phần thức ăn ít ỏi của gia đình mình, hai vợ chồng nông dân đã nhường chiếc giường của họ cho các thiên thần. Sáng hôm sau, khi mặt trời lên cao, hai Thiên Thần nhìn thấy vợ chồng người nông dân đang ngồi khóc.
Thì ra con bò - nguồn thu nhập duy nhất của gia đình, đã nằm chết trên cánh đồng. Thiên thần bé nhỏ phẫn nộ hỏi thiên thần lớn tuổi: “Tại sao ông lại để chuyện này xảy ra? Gia đình thứ nhất có tất cả mọi thứ nhưng không muốn chia sẻ với người khác thì ông lại giúp đỡ họ. Còn gia đình thứ 2 chẳng có gì nhưng sẵn sàng chia sẻ mọi thứ thì ông lại để cho con bò của họ chết”. Thiên thần lớn tuổi vẫn chỉ trả lời: “Sự việc không phải lúc nào cũng như những gì ta nhìn thấy”.
Thiên Thần trẻ tuổi rất bất bình trước cách hành xử của Thiên Thần lớn tuổi.
Sau đó, hai vị tiếp tục lên đường, một ngày, hai Thiên Thần dừng chân ở một ngọn núi cao, Thiên Thần lớn tuổi từ tốn bảo: “Chúng ta là những có thể làm được những điều con người không thể làm, nên chúng ta không thể vội vàng được!"
- Khi chúng ta ở trong tầng hầm của toà nhà lớn, ta nhìn thấy vàng được cất giữ trong lỗ hổng trên tường. Chính vì người chủ nhà quá ích kỷ nên ta đã vá bức tường ấy lại để họ không thể tìm thấy vàng. Còn khi chúng ta ngủ trên giường của vợ chồng người nông dân, đêm ấy thần chết đã đến bắt vợ chồng người nông dân đi. Và ta đã cho con bò thế mạng. Sự việc không phải lúc nào cũng như những gì ta nhìn thấy đâu, con trai ạ!”.
(ST)
Khi đặt lưng xuống nền nhà thô ráp, Thiên Thần lớn tuổi nhìn thấy một lỗ hổng trên tường. Ông ngồi dậy vá nó lại. Thiên thần bé nhỏ thắc mắc hỏi tại sao ông phải làm như vậy. Ông mỉm cười trả lời: “Sự việc không phải lúc nào cũng như những gì ta nhìn thấy”.
Đêm hôm sau họ đến trọ tại một gia đình nông dân nghèo khổ. Sau khi chia sẻ phần thức ăn ít ỏi của gia đình mình, hai vợ chồng nông dân đã nhường chiếc giường của họ cho các thiên thần. Sáng hôm sau, khi mặt trời lên cao, hai Thiên Thần nhìn thấy vợ chồng người nông dân đang ngồi khóc.
Thì ra con bò - nguồn thu nhập duy nhất của gia đình, đã nằm chết trên cánh đồng. Thiên thần bé nhỏ phẫn nộ hỏi thiên thần lớn tuổi: “Tại sao ông lại để chuyện này xảy ra? Gia đình thứ nhất có tất cả mọi thứ nhưng không muốn chia sẻ với người khác thì ông lại giúp đỡ họ. Còn gia đình thứ 2 chẳng có gì nhưng sẵn sàng chia sẻ mọi thứ thì ông lại để cho con bò của họ chết”. Thiên thần lớn tuổi vẫn chỉ trả lời: “Sự việc không phải lúc nào cũng như những gì ta nhìn thấy”.
Thiên Thần trẻ tuổi rất bất bình trước cách hành xử của Thiên Thần lớn tuổi.
Sau đó, hai vị tiếp tục lên đường, một ngày, hai Thiên Thần dừng chân ở một ngọn núi cao, Thiên Thần lớn tuổi từ tốn bảo: “Chúng ta là những có thể làm được những điều con người không thể làm, nên chúng ta không thể vội vàng được!"
- Khi chúng ta ở trong tầng hầm của toà nhà lớn, ta nhìn thấy vàng được cất giữ trong lỗ hổng trên tường. Chính vì người chủ nhà quá ích kỷ nên ta đã vá bức tường ấy lại để họ không thể tìm thấy vàng. Còn khi chúng ta ngủ trên giường của vợ chồng người nông dân, đêm ấy thần chết đã đến bắt vợ chồng người nông dân đi. Và ta đã cho con bò thế mạng. Sự việc không phải lúc nào cũng như những gì ta nhìn thấy đâu, con trai ạ!”.
(ST)
Nhận xét
Đăng nhận xét